Ở lại đến phút cuối cùng, và trở lại ngay khi lũ rút
- 11:23 - 01.12.2025
Tại Đắk Lắk những ngày qua, khi những đợt mưa lớn kéo dài không dứt, người Viettel tại các siêu thị vẫn tìm cách quay lại cửa hàng, giữ an toàn cho từng thiết bị và kịp thời hỗ trợ bà con khi cần.
Ở lại đến phút cuối cùng
Ngày nước lũ kéo đến, chị Lê Thị Minh Nguyệt, Trưởng siêu thị Viettel Store DLK 01 đã có mặt tại cửa hàng từ rất sớm. Từ tối hôm trước, chị đã nắm thông báo mưa lớn, nguy cơ xả lũ nhanh trên địa bàn. Là quản lý, chị hoàn toàn có thể ở nhà, gọi điện chỉ đạo từ xa. Nhưng khi nghe đến hai chữ “lũ dâng”, phản xạ đầu tiên của chị lại là: “Phải lên siêu thị ngay”. Con gửi vội cho nhà hàng xóm, chồng chị cũng được huy động đến giúp vì các xã xung quanh đã ngập sâu, nhiều nhân viên không thể ra khỏi nhà. Cuối cùng, chỉ có vợ chồng chị, một bạn phó trưởng siêu thị và một nhân viên đang nuôi con nhỏ dưới 12 tháng kịp tới cửa hàng.
May mắn là trước mỗi mùa mưa bão, Ban Giám đốc Trung tâm bán lẻ đều yêu cầu rà soát, chuẩn bị sẵn thùng nhựa, bao bì, dụng cụ chống ngập, nên siêu thị của chị không bị động. Vừa tới nơi, chị cùng đồng đội lập tức gom toàn bộ hàng hóa vào bao, niêm phong, xếp vào thùng, kê lên cao. Công việc diễn ra trong tình thế chạy đua với thời gian, và chỉ vài giờ sau, nước đã mấp mé cửa, tiếp tục dâng lên gần một mét.
Thế nhưng giữa những lượt tay khiêng tủ, đóng hàng, chị vẫn tranh thủ tiếp đón những khách hàng vội đến mua thiết bị trước khi nước ngập, không để ai ra về mà không được hỗ trợ. Chị chỉ thật sự an tâm trở về khi hàng hóa đã được bảo vệ, đồng nghiệp đã ở nơi an toàn: “Lúc đó, mình chỉ có một suy nghĩ thôi: phải làm nhanh, nhưng an toàn. Giữ được người, giữ được hàng, và khi nước rút, mình còn đứng ở đây để phục vụ bà con.”
Ở một điểm bán khác, ngay từ rạng sáng ngày 19, khi nhiều gia đình còn chìm trong giấc ngủ, chị Võ Thị Lâm Phương đã thức suốt đêm theo dõi camera cửa hàng sau loạt cảnh báo ngập lụt. Đến 6 giờ sáng, chị vội vã đến nơi thì nước ngoài đường đã dâng tới đầu gối. Cùng với hai đồng nghiệp, chị lập tức bắt tay vào đóng gói, niêm phong và chuyển toàn bộ thiết bị lên tầng hai. Trong lúc cả nhóm đang tất bật, điện bỗng phụt tắt. Cửa cuốn, vốn vận hành bằng điện, không thể hạ xuống. Ba người đành dùng dây cột chặt cánh cửa kính, vừa để nước không đập trực diện, vừa hạn chế rủi ro tài sản bị trôi ra ngoài. Bên ngoài, dòng nước tiếp tục dâng. Đến đỉnh điểm, mực nước ngập trên 1,5 m, tràn quá nửa cửa hàng.


“Vừa sợ, vừa lo,” chị Phương nhớ lại. Sợ nhất là nước sẽ lên cao hơn, cuốn luôn cả những hàng hóa đã được chuyển lên tầng trên. Lo nhất là ở nhà – ba mẹ, gia đình đang ra sao – nhưng điện mất, sóng mất, không thể gọi một cuộc điện thoại nào. Lương thực khi ấy của ba người chỉ có bốn gói mì tôm và một chai nước mua vội. Cả ba chỉ biết động viên nhau cố gắng giữ tinh thần: “Lúc đó tụi em chỉ nghĩ làm sao để hàng hóa không bị ngập thêm, rồi cố gắng ăn mì, uống nước cầm chừng để còn sức”, chị kể.
Trở lại ngay khi nước rút
Ngay khi nước rút, chị Nguyệt là người có mặt sớm nhất tại siêu thị. Tầng một phủ kín bùn đất, tủ kệ đổ ngã, mùi phù sa nồng, nhưng chị và đồng nghiệp không chần chừ một giây. Họ xắn tay áo, lội bùn dọn từng quầy hàng, đẩy từng lớp bùn trơn ra ngoài theo con nước cuối cùng còn sót lại. Điện vẫn chưa được khôi phục, máy tính không thể bật, nhưng chị Nguyệt vẫn chỉ đạo: “Cái gì làm được trên điện thoại thì làm, khách cần gì mình hỗ trợ nấy.”
Nhờ sự chủ động ấy, trong lúc nhiều khu vực của thành phố còn chìm trong bùn và chưa có điện trở lại, cửa hàng của chị nhanh chóng trở thành điểm tựa cho người dân tìm đến để sạc điện thoại, làm lại thẻ sim và nối lại liên lạc với gia đình.


Còn chị Võ Thị Lâm Phương, sau ba ngày mắc kẹt trong nước lũ, vẫn lập tức xắn tay áo lên dọn dẹp ngay khi nước rút. Sàn nhà lầy lội, bùn đặc quánh, tủ kệ đổ nghiêng, nhưng chị và hai đồng nghiệp – những người duy nhất kịp có mặt trong lũ – vẫn miệt mài dọn dẹp suốt nhiều giờ liền để cửa hàng có thể mở cửa sớm nhất.


Nhận được 50 cục sạc dự phòng từ công ty gửi vào vùng lũ, chị Phương cùng đồng đội lập tức mang đi phát tận nhà cho người dân. Họ lội qua những con hẻm vẫn còn đọng nước, trao từng chiếc sạc cho những hộ chưa có điện, bởi họ hiểu đó là cách duy nhất để bà con duy trì liên lạc với người thân trong lúc nguy cấp.
Nhìn lại những ngày nước xiết, khi mọi thứ tưởng chừng ngoài tầm tay, chính sự hiện diện lặng lẽ mà kiên cường của chị Nguyệt, chị Phương cùng đồng đội đã giữ cho Viettel Store vững vàng giữa tâm lũ. Nước rồi sẽ rút, bùn đất rồi sẽ sạch, nhưng tinh thần trách nhiệm của những người Viettel sẽ mãi bền bỉ, không bao giờ chùn bước trước bất kỳ thử thách nào.
